{[['']]}
TÂM SỰ VŨ LINH BẠCH PHIẾN? BỘ KHÙNG SAO ĐI BUÔN
Ma túy là một nỗi ám ảnh đối với Linh. Có một chuyện buồn mỗi lần
nhớ tới trong lòng Linh lại cảm thấy day dứt. Ngày xưa Linh có mấy đứa em bạn
dì nghiện ma túy và chết khi còn rất trẻ. Những đứa em của Linh rất dễ thương,
có đứa có giọng ca rất khá. Linh đã nghĩ sẽ hướng nó đi theo nghề, Linh mãi
miết theo đoàn đi lưu diễn. Bẵng đi một thời gian Linh không gặp và rồi Linh
nghe nói chúng chơi ma túy. Linh về không thể nào nhận ra được những đứa em dễ
thương của Linh ngày nào. Chúng làm khổ gia đình, tàn phá cả đời mình cũng vì
ma túy. Dì Linh khổ vô cùng suốt ngày chỉ biết khóc.
Nước mắt của dì cũng làm những đứa em của Linh nghĩ lại, có lúc
cũng hối hận vào trường cai nghiện ma túy với quyết tâm sẽ bỏ. Nhưng đã nghiện
ma túy rồi thì thật khó bỏ. Nhìn cái cây mình trồng rũ héo chết dần đã thấy
buồn rồi. Chứng kiến một con người, người thân của mình đốt cả tương lai, hạnh
phúc đời mình, hạnh phúc gia đình qua khói thuốc trắng ấy, Linh không thể nào
chịu nổi. Những lần vào thăm em Linh ở trại cai nghiện, thấy nó lên cơn nghiện
vật vã đau đớn mà mình cảm thấy đau lòng bất lực. Có những cái chết đã thấy
trước thế mà vẫn cứ lao vào.
- Bây giờ tôi mới hiểu được
tại sao anh diễn vai Sơn trong “ Giũ ái bụi đời” lại thành công đến thế. Thành
công đến nỗi có người đã nghĩ ắt hẳn Vũ Linh đã từng hút xì ke? Anh đi tìm nhân
vật Sơn “xì ke” như thế nào? Có phải trong Sơn có bóng dáng của những đứa em của
Linh?
- Nếu nghĩ là Vũ Linh đã từng hút xì ke nên
vào vai Sơn mới thật như thế, thì có lẽ tác giả Trương Quốc Khánh viết thành
công cũng là người … nghiện nặng mất. (Vũ Linh cười và rồi gương mặt anh lại
trầm tư). Tôi đã đi tìm nhân vật Sơn không phải ở đâu xa mà ở chính những đứa
em của tôi. Thể hiện một nỗi đau mình đã trải qua vừa dễ vừa khó. Mới đọc kịch
bản, Linh đã rất xúc động. Linh lên trại cai nghiện thăm đứa em, cũng để quan
sát người nghiện xì ke thái độ, dáng đi, cử chỉ những lúc lên cơn ghiền như thế
nào. Thâm nhập vào thế giới của những người nghiện xì ke mới thấy họ vừa đáng
trách vừa đáng thương. Linh nhớ hoài cái giọng nói run lẩy bẩy thảng thốt của
đứa em Linh khi thấy Linh hỏi thăm nó về cách hút ra sao: “ Anh… anh đừng bao
giờ giống như em, em có lỗi với má nhiều lắm”. Và nó ôm lấy Linh khóc như một
đứa trẻ. Những giọt nước mắt đầy hối hận, nỗi đau tuyệt vọng trong ánh mắt của
nó đã đi vào trong nhân vật Sơn của Linh như nỗi đau của chính Linh. Trong
suốt gần tháng trời, chiều chiều Linh hay ra bến Bạch Đằng ngồi lặng lẽ nhìn
những hút ma túy. Có rất nhiều những gương mặt rất trẻ còn búng ra sữa nhợt
nhạt vì hút. Linh nhìn cảnh tượng ấy mà cảm thấy rất đỗi đau lòng. Tại sao
không có cách hữu hiệu nào bài trừ được tệ nạn má túy đang lan tràn như một
hiểm họa? Nhân vật Sơn của Linh đã bắt đầu thành hình ngay từ những ngày lang
thang đó. Chưa có vai diễn nào của Linh chứa vị đắng day dứt như vai Sơn. Diễn
vai Sơn, Linh lại cầu mong giá như có phép lạ nào để em Linh, để những bạn trẻ
cũng như Sơn từ bỏ được ma túy, làm lại cuộc đời. Nhưng sân khấu vẫn chỉ là ước
mơ đẹp của đời thôi…
Hơn mười năm trước Sơn của Vũ Linh đã gây xao động trong lòng khán
giả thành phố. Nếu không nói là Sơn đã đưa Vũ Linh lên đài danh vọng khi anh mới
chân ướt chân ráo về thành phố. Thời gian đã lùi xa, Vũ Linh đã có nhiều vai
diễn đáng nhớ hơn. Nhưng tôi vẫn nhớ chất lửa cuốn hút của Vũ Linh trong vai
Sơn. Cái chất lửa buổi đầu dù chưa tỏa sáng như bây giờ nhưng nó vẫn lung linh
ở một vẻ đẹp trong sáng đáng yêu.
Tôi hỏi Vũ Linh có buồn không khi người ta đồn anh đi buôn ma túy, có người còn đồn anh đi hút cả heroine? Vũ Linh chỉ cười nói đùa: “ Linh đâu có gan liều lĩnh bán cả cuộc đời mình vì ma túy. Linh cũng chưa thử hút bao giờ nên không biết được sức quyến rũ của ma túy ghê gớm như thế nào. Chỉ thấy một điếu thuốc lá đã khó bỏ thì sức hấp dẫn ghê gớm của ma túy lại càng khó để chống cưỡng lại được, tốt hơn hết nên tránh xa.”
Tin
đồn vẫn cứ gây xôn xao. Nghệ sĩ đôi khi thật khổ vì những nguồn dư luận thất
thiệt. Đâu chỉ có nghệ sĩ khổ vì dư luận đồn đại mà ngay cả những khán giả yêu
mến nghệ sĩ cũng rất hoang mang lo lắng trước những nguồn tin thất thiệt. Tôi
nhớ đến giọng nói hoảng hốt trong điện thoại của một cô giáo trẻ ở Cà Mau gọi
về tòa soạn để hỏi thực hư tin đồn về Vũ Linh như thế nào. Chị đang dạy ở vùng
sâu, nghe người bạn nói Vũ Linh đi buôn ma túy bị bắt mà chị nửa tin nửa ngờ,
lòng hoang mang lo lắng tức tốc lên thị xã để gọi điện thoại hỏi cho ra lẽ.
Trên đường đi chị thầm vái trời chuyện đó không có thực. Khi tôi cam đoan chắc
với chị: Vũ Linh không hề đi buôn ma túy, hiện tại anh vẫn xuống tỉnh hát và đi
quay video, chị mừng quá đỗi cảm ơn tôi rối rít. Quả là tình cảm của khán giả
dành cho Vũ Linh không bút nào tả xiết.
Vũ Linh – đứa con cưng của sân khấu cải
lương đâu thể nào dễ dàng đánh đuổi tên tuổi của mình dù bất cứ giá nào. Đi
buôn ma túy ư? Lại càng không thể!
TI TI YẾN
No comments :